Một đời ghế nhưng 2 số phận
Người ta rước em về khi người ta có tiền. Lúc mới về, em đẹp đẽ đầy sức sống. Nhìn em căng tràn sức sống, gợi cảm. Nhìn em, mọi người ai cũng muốn được đè lên.
Em sống với người ta trong căn nhà sang trọng. Em được đặt ở 1 vị trí quan trọng nhất trong căn nhà. Ngày đầu, họ liên tục cưỡi lên em, khi thì sấp, lúc thì ngửa, rồi lại ngồi, lúc thì gác chân lên rồi lại chuyển xuống tư thế 1 chân trên ghế 1 chân dưới đất.
Ngày qua ngày, tháng qua tháng, cứ 2 cữ sáng và tối em phải hầu hạ người ta nhiều nhất. Sáng có khi chỉ chốc lát rồi xong, nhưng đêm đến thì rất lâu, có khi ngâm nga cả đêm nhất là khi có thêm các sự kiện bóng đá trên ti vi.
Xài nhiều, em mau hao. Đặc biệt là làn da xuống thấy rõ. Da em bầm tím, đặc biệt những chỗ bị người ta tiếp xúc nhiều nhất thì thâm đen. Chưa hết, bên trong xương cốt em rệu rã, có chỗ gãy cả xương mà người ta tàn nhẫn không mang em đi băng bó lại. Đây là kết quả của những lần họ hứng thú vật nhau trên người em. Rồi khi em không còn tác dụng gì nữa. Nhìn em dơ bẩn đến nỗi không ai dám ngồi cạnh, em gãy hết xương và chẳng còn khả năng chống đỡ ai thì người ta đã vô tình quẳng em ra đường. Nơi em ở là những bãi rác hôi thối.
Trong khi ấy, người bạn của em cũng trưởng thành từ căn nhà ấy, cũng đẹp đẽ, đầy hấp dẫn nhưng lại được đối đãi 1 cách trân trọng. Cũng bị đè, bị ngồi, bị xài mỗi ngày nhưng hàng tháng định kỳ, người ta mang em ra tắm gội, xức dầu thơm, cho tắm nắng để khử trùng và bảo dưỡng. Hèn gì em luôn tươi trẻ, sạch sẽ và xài mãi nhưng lâu xuống là vậy.
Một cuộc đời nhưng 2 số phận. Hai em ấy chính là 2 bộ ghế sofa được 2 gia đình trong 1 chung cư cùng rủ nhau đi rước tại 1 xưởng sản xuất khi họ cùng nhận nhà mới. Vậy đấy, ghế sofa cũng như người vợ trẻ, biết dùng, biết yêu thương, biết “bảo dưỡng định kỳ” thì xài mãi mà không thấy hanh hao. Giặt ghế sofa định kỳ chính là cách để kéo dài tuổi thọ của ghế, làm cho ghế luôn mới và ngồi mãi mà không thấy hỏng.
Từ khóa: